Chương 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | Phụ lục
Chương hai
4. Nơi loài người, có mầu nhiệm về thánh ý Thiên Chúa tốt lành ẩn giấu, một sự liên kết siêu nhiên "nơi đâu có tội làm hại con người, nơi đấy cũng có sự thánh thiện cứu giúp con người" . Người Công giáo tương trợ lẫn nhau để đạt đích siêu nhiên. Chứng cớ sự tương trợ này thể hiện nơi Adam, từ ông, tội lan ra mọi người.
Nhưng ta có sự tương trợ lớn nhất, hiệu quả nhất, trên nền tảng và gương mẫu Chúa Kitô, liên kết chúng ta với Đấng kêu gọi chúng ta.
5. Thực vậy, Chúa Kitô, Đấng đã chịu khổ vì ta, nhưng không hề phạm tội, đã bị thương tích vì tội ta, chịu thiệt thòi vì ta, nhờ thương tích của Ngài mà ta được chữa lành.
Theo chân Chúa Kitô , các tín hữu luôn trợ giúp nhau, đưa nhau về cùng Cha trên trời, qua lời cầu nguyện, trao đổi phúc lành và việc đền tội. Họ càng dấn thân vào đức ái nồng nhiệt, họ càng tỏ ra noi gương Chúa Kitô đau khổ, vác thập giá mình để đền tội mình và tội tha nhân, nắm chắc rằng họ giúp anh chị em đạt tới ơn cứu độ nơi Thiên Chúa la Cha Thương xót. Đây là giáo lí rất xưa về "Các thánh thông công" , từ đó, đời sống mỗi người con cái Thiên Chúa trong Chúa Kitô và qua Chúa Kitô được liên kết cách lạ lùng với các anh chị em kitô hữu khác trong sự hợp nhất linh thiêng của Nhiệm thể Chúa Kitô, như trở thành một nhiệm thể riêng biệt.
Điều này giải nghĩa về "kho tàng của Giáo hội " qua các thế kỉ, không phải là gom góp của vật chất, nhưng là góp giá trị việc đền tội vô cùng vô tận với công nghiệp Chúa Kitô Chúa chúng ta trước Nhan Thiên Chúa, được dâng lên để đền tội loài người và thông hiệp với Thiên Chúa Cha. Chính trong Chúa Kitô, sự đền bù và công nghiệp cứu chuộc của Người có sức mạnh đó. Kho tàng này cũng thực mênh mông không thể dò thấu, luôn tươi mát trước Thiên Chúa những lời cầu nguyện và việc lành của Đức Mẹ Maria và của các thánh, là các đấng theo chân Chúa Kitô và nhờ ơn thánh Người, được thánh hóa đời sống và chu toàn sứ mạng được Thiên Chúa Cha trao phó. Vì vậy, trong khi chờ ngày cứu độ riêng mình, họ cũng cộng tác cứu rỗi anh em mình trong sự hợp nhất của Thân mình mầu nhiệm.
"Chính Người làm cho các bộ phận ăn khớp với nhau và toàn thân được kết cấu chặt chẽ. Như thế Người làm cho toàn thân lớn lên và được xây dựng trong tình bác ái." (Eph. 4:16). Như thế, sự hợp nhất với các lữ hành, đã qua đi trong Chúa Kitô trong giấc ngủ bình an của Chúa Kitô, không làm suy yếy hay gián đoạn, nhưng trái lại, theo đức tin hằng có của Giáo hội , được tăng sức bởi sự thông công của cải thiêng liêng. Vì các thánh trên Thiên đàng, kết hợp chặt chẽ với Chúa Kitô hơn, các ngài xây dựng sự thánh thiện vững vàng hơn, trong Giáo hội, trong sự thánh thiện, trong sự thờ phượng Thiên Chúa trổi vượt hơn Giáo hội dâng lên Thiên Chúa tại dương thế này, qua cách xây dựng khác. (I Cor. 12: 12-27).
Vì sau khi được nhận vào nhà Thiên đàng, và hiện tại trong Thiên Chúa (1 Cor. 5:8), nhờ Người, với Người và trong Người, các ngài không ngừng can thiệp với Cha cho chúng ta, bày tỏ công nghiệp các ngài đã lập được trên thế gian này qua Trung gian duy nhất là Chúa Giêsu Kitô, là Chúa và là người (I Tim. 2:5), bởi phụng sự Chúa trong mọi sự và mang trong mình những gì còn thiếu trong cuộc tử nạn của Chúa Kitô cho Thân thể Người là Giáo hội (Col. 1:24). Đó là nhờ lợi ích tình huynh đệ, sự yếu đuối của chúng ta được vững mạnh.
Vì lí do này, chắc chắn có sự kiện giữa các tín hữu đã tới Nhà Thiên quốc, những tín hữu còn đang đền tội trong Luyện ngục, và các tín hữu còn vượt vời nơi dương thế, liên kết với nhau trong đức Ái, trao đổi dồi dào với nhau những ơn lành, nhờ đó, phép công thẳng của Thiên Chúa được đền bù trong toàn Nhiệm thể Chúa. Lòng Thương Xót Chúa đưa tới sự thứ tha, cốt để những hối nhân ăn năn thống hối thành tâm, được hưởng nhiều chừng nào có thể những ơn phúc trong gia đình Thiên Chúa.
<< Về trang trước | In trang này | Về mục lục Ân Xá >>
Chapter 2
4. There reigns among men, by the hidden and benign mystery of the divine will, a supernatural solidarity whereby the sin of one harms the others just as the holiness of one also benefits the others.(12) Thus the Christian faithful give each other mutual aid to attain their supernatural aim. A testimony of this solidarity is manifested in Adam himself, whose sin is passed on through propagation to all men. But of this supernatural solidarity the greatest and most perfect principle, foundation and example is Christ himself to communion with Whom God has called us.(13)
5. Indeed Christ "committed no sin," "suffered for us,"(14) was wounded for our iniquities, bruised for our sins...by his bruises we are healed."(15)
Following in the footsteps of Christ,(16) the Christian faithful have always endeavored to help one another on the path leading to the heavenly Father through prayer, the exchange of spiritual goods and penitential expiation. The more they have been immersed in the fervor of charity, the more they have imitated Christ in his sufferings, carrying their crosses in expiation for their own sins and those of others, certain that they could help their brothers to obtain salvation from God the Father of mercies.(17) This is the very ancient dogma of the Communion of the Saints,(18) whereby the life of each individual son of God in Christ and through Christ is joined by a wonderful link to the life of all his other Christian brothers in the supernatural unity of the Mystical Body of Christ till, as it were, a single mystical person is formed.(19)
Thus is explained the "treasury of the Church"(20) which should certainly not be imagined as the sum total of material goods accumulated in the course of the centuries, but the infinite and inexhaustible value the expiation and the merits of Christ Our Lord have before God, offered as they were so that all of mankind could be set free from sin and attain communion with the Father. It is Christ the Redeemer himself in whom the satisfactions and merits of his redemption exist and find their force.(21) This treasury also includes the truly immense, unfathomable and ever pristine value before God of the prayers and good works of the Blessed Virgin Mary and all the saints, who following in the footsteps of Christ the Lord and by his grace have sanctified their lives and fulfilled the mission entrusted to them by the Father. Thus while attaining their own salvation, they have also cooperated in the salvation of their brothers in the unity of the Mystical Body.
"For all who are in Christ, having his spirit, form one Church and cleave together in him" (Eph. 4:16). Therefore the union of the wayfarers with the brethren who have gone to sleep in the peace of Christ is not in the least weakened or interrupted, but on the contrary, according to the perpetual faith of the Church, is strengthened by a communication of spiritual goods. For by reason of the fact that those in heaven are more closely united with Christ, they establish the whole Church more firmly in holiness, lend nobility to the worship which the Church offers to God here on earth and in many ways contribute to building it up evermore (1 Cor. 12: 12-27). For after they have been received into their heavenly home and are present to the Lord (2 Cor. 5:8), through him and with him and in him they do not cease to intervene with the Father for us, showing forth the merits which they have won on earth through the one Mediator between God and man, Jesus Christ (1 Tim. 2:5), by serving God in all things and filling up in their flesh those things which are lacking of the sufferings of Christ for his Body which is the Church (Col. 1:24). Thus by their brotherly interest our weakness is greatly strengthened.(22)
For this reason there certainly exists between the faithful who have already reached their heavenly home, those who are expiating their sins in purgatory and those who are still pilgrims on earth a perennial link of charity and an abundant exchange of all the goods by which, with the expiation of all the sins of the entire Mystical Body, divine justice is placated. God's mercy is thus led to forgiveness, so that sincerely repentant sinners may participate as soon as possible in the full enjoyment of the benefits of the family of God.
-------------------------
12. Cf. Augustine, On Baptism, Against the Donatists 1, 28 (PL 43, 124).
13. Cf. John 15:5; 1 Cor. 12:27. Also cf. 1 Cor. 1:9 and 10:17; Eph. 1:20-23 and 4:4. Cf. Vatican II, Dogmatic Constitution Lumen Gentium on the Nature of the Church, n. 7 (A.A.S. 57, 1965, p. 10-11). Cf. Pius XII, Encyclical Mystici Corporis: "Ex eadem...Christum totum" (DS 3813; A.A.S. 35, 1943, p. 230-231). Cf. Augustine, second exposition on Psalm 90, 1: "Dominus noster...est Christus" (CCL 39, p. 1266 PL 37, 1159).
14. Cf. 1 Peter 2:22 and 21.
15. Cf. Isaiah 53:4-6 with 1 Peter 2:21-25; also cf. John 1:29; Rom. 4:25 and 5:9 and ff.; 1 Cor. 153; 11 Cor. 5:21; Gal. 1:4; Eph. 1:7 and ff.; Heb. 1:3 etc.; 1 John 3:5.
16. Cf. 1 Peter 2:21.
17. Cf. Col. 1:24. Cf. Clement of Alexandria, Lib. "Quis dives salvetur" 42:
"S. Joannes ... vicariam dabo" (GCS Clement 3, p. 190; PG 9, 650). Cf. Cyprian, De Lapsis 17, 36: "Credimus quidem...fecerint sacerdotes" (CSEL 3 1, p. 249-250 and 263; PL 4:495 and 508). Cf. Jerome, "Contra Vigilantium" 6: "Dicis in libello...et triumphos?" (PL 23, 359). Cf. Basil the Great, "Homily in martyrem Julittam" 9: "Oportet igitur...dignum est" (PG 31, 258-259). Cf. John Chrysostom, "In epist. ad Philipp." 1, hom. 3, 3: "Igitur non...mortui fuerint" (PG 62, 203). Cf. Thomas, Summa Theol. 1-2, q. 87, a. 8: "Si loquamur...ab homine."
18. Cf. Leo XIII, Encyclical Mirae Caritatis: "Nihil est...forma caritas" (Acts of Leo XIII 22, 1902, p. 129; DS 3363).
19. Cf. 1 Cor. 12:12-13. Cf. Pius XII, Encyclical Mystici Corporis: "Ita (Christus) in Ecclesia...praedicat Christum" (A.A.S. 35, 1943, p. 218). Cf. Thomas, Summa Theol. 3, q. 48, a. 2 ad I and q. 49, a. 1.
20. Cf. Clement VI, jubilee bull Unigenitus Dei Filius: "Unigenitus Dei...praestare noscuntur..." (DS 1025, 1026, 1027). Cf. Sixtus IV, encyclical "Romani Pontificis": "...Nos, quibus...afferre cupientes..." (DS 1406). Cf. Leo X, Decree "Cum postquam" to papal legate Cajetan de Vio: "...thesaurum meritorum Jesu Christi et Sanctorum dispensare...(DS 1448; cf. DS 1467 and 2641).
21. Cf. Heb. 7:23-25; 9:11-28.
22. Vatican II, Dogmatic Constitution Lumen Gentium on the Nature of the Church, n. 49 (A.A.S. 57, 1965, p. 54-55).
ICM Home 2580 Tecumseh St. |
ICM Father Home 121 Ngô Thì Nhậm, phường 4, |
Thư viện Đồng Tiến
Tập hợp các bài viết từ nhiều nguồn khác nhau nhằm phổ biến kiến thức
Design@ 2024
Liên lạc với người quản trị
Email : thuviendongtien@gmail.com
Đã có 0 lượt ý kiến nhận xét
Đăng nhận xét